Tìm kiếm Blog này

22 thg 6, 2010

Phù sinh mộng - Hồng Trần (chương 2 - 1)

Phù sinh mộng

- Hồng Trần -


Chương 2 (1):

Gió xuyên qua hành lang thổi trên mặt nước phủ lá sen xao động, lá xanh che phủ, hương hoa lan toả bốn phương. Nam tử mặc áo xanh như nước dựa vào chiếc lan can gỗ lẳng lặng ngắm hoa sen, tay trái nhẹ nhàng vỗ về đứa trẻ trong lòng, cẩn thận từng chút một.

- Liên Sơ, trở về phòng dùng cơm đi.

Tán Dịch Sinh cười cười bước tới, ôm lấy hai vai Liên Sơ, đưa mắt liếc nhìn đứa bé trong lòng y, nhíu mày đầy lòng căm ghét. Thực sự là Liên Sơ quá đỗi tốt mà. Từ kinh thành về đến biệt viện này, gã đã không ít lần khuyên y không nên quá thương cảm con tiện nhân kia và đệ đệ của ả. Thế mà Liên Sơ cứ một mực nói đứa trẻ này cùng y có duyên phận, cả ngày ôm lấy không dời tay, tạo cảm giác cha con vô cùng thân thiết đến mức gã tức muốn hộc máu.

Nghĩ đến chuyện đêm qua đang lúc cùng Liên Sơ hoan lạc thì tên nhóc tì khốn khiếp này không chút thức thời, nằm trong nôi khóc lớn lên. Thế là Liên Sơ cứ thế bỏ rơi gã, ôm lấy đứa bé đi. Mặt gã dài ra, đưa tay đoạt lấy đứa bé:
- Thôi... Đừng có suốt ngày ôm nó như vậy. Ngươi đã quên con tiện nhân tỷ tỷ nó đối đãi với ngươi ra sao à?

Liên Sơ cười nhàn nhạt, lắc đầu:
- Đâu có quan hệ gì với nó đâu. Khi công chúa chọc mù mắt ta thì nó đâu đã ra đời, vì sao cần phải hận nó chứ. Nhưng thực ra cũng là ngươi hại nó nước mất nhà ta...

Nhớ đến việc Tán Dịch Sinh cùng Long Kỵ tướng quân phá vỡ hoàng triều Hạ Lan, gây liên luỵ không ít bá tánh vô tội, nói thì nói rằng Tán Dịch Sinh thay mình trút giận nhưng dọc đường thấy sinh linh đồ thán, tiếng kêu than dậy cả đất trời, y cũng chỉ biết thở dài mà không nói được gì.

Tán Dịch Sinh cũng thở dài, kéo Liên Sơ vào lòng rầu rĩ nói:
- Ngươi đang trách ta sao? Ta làm gì cũng là vì ngươi thôi, Liên Sơ...

Lặng im nhìn nước chảy bèo trôi, lá sen di động, Liên Sơ tựa hồ như không nghe gã nói gì. Lát sau y mới quay đầu lại, thấp giọng nói:
- Ta biết...

Tán Dịch Sinh đổi dáng tươi cười rạng rỡ, nắm chặt lấy tay Liên Sơ:
- Nếu ngươi thực sự không muốn nhìn ta giết người nữa thì cho ta giết con ả Vô song công chúa kia được không?

Từ lúc dời kinh sư đến khi về đến biệt viện, Tán Dịch Sinh lôi theo cả Lạc Diễm về, nhốt trong phòng củi. Y từng nghe đám hạ nhân len lén bàn luận là Tán Dịch Sinh mỗi ngày đều vào phòng củi lấy roi quất cho Lạc Diễm một trận, còn không cho ai mang thuốc vào cho nàng. Như thế sợ rằng chỉ vài ngày nữa tấm thân ngà ngọc của công chúa sẽ tiêu đời không chừng.

- Không được!

Sắc mặt Tán Dịch Sinh đổi sang âm trầm:
- Con ả nữ nhân này thâm hiểm độc ác, để ả đi thì hậu hoạ khôn cùng.

Nghĩ đến đó lòng hận nổi lên, không khỏi sinh ý ác, gã đưa tay đánh đứa bé một cái khiến nó khóc oà lên.

- Ngươi hành hạ đứa trẻ không biết chuyện gì làm gì?

Liên Sơ vội hỏi, thấy Tán Dịch Sinh nhấc nó lên cao vội vàng đưa tay đón lấy. Thấy y khẩn trương như vậy, trong lòng Tán Dịch Sinh càng thêm bực bội, buông tay khiến đứa bé bay vọt lên nằm trên lan can cạnh mặt nước. Đứa bé càng khóc to hơn nữa.

- Tán Dịch Sinh! Mau tóm lại nó cho ta!

Liên Sơ hoảng hốt, mặt trắng bệch, không dám thử giật đứa bé nữa. Y hiểu tính tình của Tán Dịch Sinh, nếu làm gã nổi nóng không chừng gã sẽ ném đứa bé vào trong hồ thật.

- Ngươi trước giờ chưa từng lớn tiếng quát nạt với ta vậy, không lẽ đứa nhỏ thối tha ti tiện này còn quan trọng hơn ta sao?

- Không... không có, chẳng qua nó là... - Liên Sơ ấp úng, muốn nói lại thôi, nhún chân - Nói chung ngươi không nên làm hại đứa bé này. Ngươi đã giết cả hoàng triều Hạ Lan, để lại chút huyết mạch này cho họ cũng coi như tích âm đức, được không?

- Ngươi dám nói hộ tên lão tặc hoang dâm vô độ kia sao?
Tán Dịch Sinh trừng mắt nhìn y, lửa giận bừng lên, quả nhiên muốn đem đứa bé ném vào hồ. Nhưng gã đột nhiên thay đổi ý định, chậm rãi thu tay lại. Thấy Liên Sơ thở phào nhẹ nhõm, gã mỉm cười:
- Ngươi muốn ta bỏ qua cho hai tỷ đệ ả cũng được nhưng ngươi phải đáp ứng ta, sau này tuyệt đối không được để ý đến tên tiểu tiện loại này nữa.

- Ngươi sẽ thả công chúa?
- Thả ả ra thì không được nhưng ta hứa ngươi sẽ không hành hạ ả nữa mà cho ả ở biệt viện làm tạp dịch, thế đã là lời cho ả lắm rồi. Về phần thằng oắt này ta giao cho con ả tiện nhân đó chăm nuôi. Chỉ cần hai người họ không chạy trốn thì ta sẽ cho chúng bữa cơm manh áo, chẳng qua cũng như là nuôi thêm hai con chó trong biệt viện thôi mà.

Tán Dịch Sinh cười khinh miệt, bế đứa bé mang về phái chỗ hạ nhân ở:
- Vậy thì ngươi có thể thoả mãn rồi.

Thanh âm vẫn ôn hoà như thường nhưng lại mang theo vài ý thâm trầm. Liên Sơ biết Tán Dịch Sinh thực ra muốn ám chỉ gì với y, chỉ biết cúi đầu ngây ngốc trong chốc lát rồi ngẩng đầu lên. Hành lang đã không còn một bóng người. Y đỡ đẫn một lúc lâu rồi dựa vào lan can, mặt trắng bệch như tờ giấy. Y bưng mặt run rẩy hạ giọng nói nhỏ:
- Phụ hoàng, phụ hoàng... Là con đã hại mọi người...

Ngón tay gầy yếu hung hăng túm tóc tự giật, cả người nặng như chì gục xuống lan can, run rẩy không ngừng.


9 nhận xét:

  1. kyaaaa...:"xxx
    Thế bạn thi tốt chứ ^^

    tặng nầy tặng nầy
    http://redfoxredfox.wordpress.com/2010/06/23/phu-sinh-m%e1%bb%99ng-chi-q%c2%a0d%e1%bb%93/

    Trả lờiXóa
  2. Chịu. Chả biết thi tốt hay ko nữa vì không có đáp án mà :D. Thi vấn đáp thì bạn cãi thầy nhem nhẻm, không biết có ra sao ko. Trượt thì cuối năm bạn thi lại. Trượt lần nữa bạn mới phải thực tập lại 18 tháng mà.

    Anh Sinh mê Sơ Sơ tắm cơ mà, sao lại đi sấy tóc vậy?

    Trả lờiXóa
  3. @ Norah: Thnks. Thực ra là back từ thứ 2 nhưng thứ 2 nhiều việc quá ko có thời gian ngồi dịch. Hum nay cũng hok dịch được. Phải để mai.

    Trả lờiXóa
  4. đống hình đó có mấy tấm bị đổi.
    như Song Song thua Hồng Hồng,
    Sinh Sinh sấy tóc cho Sơ Sơ,
    Tiểu Thương lại đi với Tiểu Ung (thế tốt hơn)

    đấy, cháp này, dù không biết, nhưng Sơ Sơ luôn cảm thấy Song Song như con mình kìa.

    Trả lờiXóa
  5. Ừ. Liền một khúc ruột mà. Cha con ở đâu cũng có cảm ứng chứ bộ. Mà còn nữa, đến khúc để lại hậu quả Song Song cũng giống Sơ Sơ.

    Đọc 1 hồi tự dưng tội anh Bố cao nhất - anh Hạ Lan vua í. Anh ấy số khổ, cuối cùng bị lời nguyền của chị Cá làm thành thiệt. Anh ấy có tội gì đâu, trừ tội yêu lộn chị Dính ướt làm hại cục cưng xinh xắn Sơ Sơ rùi khiến yêu lộn Sơ Sơ. Anh í thương Sơ Sơ bỏ xừ đi được í chứ.

    Trả lờiXóa
  6. Thật ra mình nghĩ nếu anh Hạ Lan không ép gả Lạc Diễm cho Sinh Sinh thì cũng không xảy ra vụ em Diễm lồng lộn móc mắt Sơ Sơ rồi dẫn tới vụ soán ngôi diệt cả 1 hoàng triều...

    Tự hỏi phải chăng việc ép gả đứa con gái phát sinh từ lòng ghen tuông với Sinh Sinh?

    Trả lờiXóa
  7. Tớ cũng thắc mắc.

    Thực ra Diễm Diễm được hứa gả cho Sinh Sinh từ trước. Liệu anh vua có biết Sơ Sơ đang nằm trong tay Sinh Sinh không ấy chứ. Cục cưng của ảnh nằm trong tay Sinh Sinh mà anh ấy không cướp lại sao?

    Tớ vẫn thích tính cách của Sinh Sinh.

    Trả lờiXóa
  8. hồi Sơ Sơ ở trong cung đã nghe bọn thái giám bàn tán về sự đẹp chai của phò mã tương lai --> Sinh Sinh bị ép gả cho Diễm Diễm từ trước rồi --> sau đó, xui cho một đống người, Sinh Sinh gặp Sơ Sơ --> tèn tèn.

    nhất kiến chung tình, dép, tôi cũng thích Sinh Sinh :"D

    còn về bạn papa, bạn ấy khổ, từ hồi yêu bạn Cá (nhưng lại bị hiểu lầm rồi giết lầm TT_TT) đến lúc yêu Sơ Sơ đều là thật lòng, đều là yêu điên cuồng.
    oan nghiệt, chả còn nói được gì nữa.

    (ít nhất đến nay tôi thấy bà chị Trần cho được 3 bạn cha yêu 3 bạn con rồi ghi ra một đống khốn khổ rồi đấy. amen)

    Trả lờiXóa